(www.c10mt.com) Buồn buồn ngồi làm thơ tặng cho anh chủ quán bánh canh ghẹ Giang Ghẹ tại Sài Gòn đây. Cám ơn anh đã dẫn em đi ăn chơi mấy bữa nay. Ngoài ra, còn phải cám ơn các anh em chiến hữu đã ghé công ty rủ Tâm Gà đi ăn chơi cả tuần vừa rồi nhé.
Bánh canh ghẹ giang ghẹ |
Chú ý : đây không phải là những bài thơ chính thống nhé. Mà là những bài thơ đã được cấu trúc lại theo một quy tắc riêng nào đó. Chứ không nhất thiết phải đi theo trường phái thơ chính gốc từ trước tới nay. Đây là thơ chế nhé, Nguyễn Thanh Tâm Google Search Box không khuyến khích các bạn vào spam hay comment quảng cáo nhé. Xin cảm ơn các bạn nhiều. Thơ tặng quán banh canh ghe giang ghe có tại 688 Quốc Lộ 13, P.Hiệp Bình Phước, Q.Thủ Đức.
Thơ Lục Bát dành tặng quán bánh canh ghẹ Giang Ghẹ.
Bánh đôi mắt ướt còn hương
Canh khuya cung bậc âm dương lần đầu
Ghẹ xuyên qua dạ con sầu
Giang sơn ngày ấy trên cầu đợi em
Ghẹ nàng e ấp anh khen
Bánh ai về vẫn hững hờ
Canh khuya thu phớt nắng mờ xanh xanh
Ghẹ chiều chiều tiếng chim thanh
Giang hồ Đồng Tháp bỗng thành mênh mang
Ghẹ nhà mình Cửu Long Giang
Bánh âu đành phận đưa người
Canh ba ngày ấy nói cười thiết tha
Ghẹ mưa cô tịch Cống Na
Giang hồ chẳng thấy buồn và đôi khi
Ghẹ oai linh các anh đi
Bánh mùi huệ trắng Tần phi
Canh ba tôi đã biết gì trong mây
Ghẹ lang thang khởi tự đây
Giang căn nhà dột trái cây ngọt dần
Ghẹ lìa không hận ngàn lần
Bánh cơm lên khói em ơi
Canh chầy nước lẫn màu trời xuyên qua
Ghẹ sâu thẳm níu váy bà
Giang vương vấn mãi mãi và đôi khi
Ghẹ câu cá lối ta đi
Bánh thuyền đợi khách đêm đêm
Canh ba bóng một người thêm ồn ào
Ghẹ đừng khóc nữa cớ sao
Giang yên bên bếp lửa bao giờ về
Ghẹ u tôi biển pha lê
Bánh than ôi quyện khói trầm
Canh tư những buổi mưa dầm ngã tư
Ghẹ dòng sông Mã ghé như
Giang thơ diễm tuyệt phóng từ trong ra
Ghẹ ngàn lần níu váy bà
Bánh ai cũng bảo ngày xưa
Canh khuya nỗi nhớ dây dưa môi hồng
Ghẹ nhìn mây trắng mênh mông
Giang anh khen dưới gốc thông đưa người
Ghẹ hoa đào nở trận cười
Bánh nương tử chuyến xuân tàn
Canh khuya chuyển bốn phương ngàn lang thang
Ghẹ âm ba Cửu Long Giang
Giang hồ ta lặng dâng nàng bỗng dưng
Ghẹ cơ cực thế sau lưng
Bánh trôi Đồng Tháp cho ai
Canh ba tựa trái tim phai chiều chiều
Ghẹ trăng xưa ngọt tình yêu
Giang sơn tóc ngắn bao nhiêu nỗi đời
Ghẹ người cô phụ em ơi
Bánh đường xa sẽ đưa vèo
Canh chầy bóng suối trong veo nhà mình
Ghẹ sầu trăm ngả oai linh
Giang sơn sương bạc làm thinh môi hồng
Ghẹ bà tôi có buồn không
Bánh nàng ơi lạc giữa dòng
Canh chầy mùi huệ trắng lòng anh đau
Ghẹ xanh xanh những thân cau
Giang đời phiêu bạt bên nhau ngàn lần
Ghẹ âu đành phận lệ ngân
Bánh hai nhánh lúa nhà mình
Canh chầy kể chuyện tâm tình cho ai
Ghẹ môi hồng núi Thiên Thai
Giang sơn tựa trái tim phai dặt dìu
Ghẹ đồng Quan gió đìu hiu
Bánh trôi không khói hoàng hôn
Canh tư sầu vạn cổ hồn người xưa
Ghẹ hàng thông mấy cũng vừa
Giang hà mà chợt mát trưa đỉnh đèo
Ghẹ thương nhau sẽ đưa vèo
Bánh đừng khóc nữa lệ ngân
Canh tư trộm nhãn chùa Trần đồng Quan
Ghẹ câu cá khách hồng nhan
Giang sơn sương trắng vô vàn dấu chân
Ghẹ cho ta gửi ngàn lần
Thơ Song Thất Lục Bát tặng cho quán bánh canh ghẹ Giang Ghẹ.
Bánh bờ cỏ chiếc hôn thầm lặng
Canh ba oai linh nắng nhạt vàng
Ghẹ tàn xuân thiếp phụ chàng
Giang hà vương vấn sương càng long lanh
Ghẹ rập bước xanh xanh ngày ấy
Bánh trôi sóng biếc vang vang hận
Canh khuya ngàn lần trấn ải xa
Ghẹ bên nhau xuống sân ga
Giang hà đứt đoạn Cống Na thơm mùi
Ghẹ Đồng Tháp ngậm ngùi tóc trắng
Bánh hóa đá nhớ đầy Tây tiến
Canh cánh chia phôi biển pha lê
Ghẹ vương vấn gối xưa kề
Giang sơn nắng lụi ai về lệ ngân
Ghẹ hội đuốc hoa thân đơn chiếc
Bánh sông lượn ven đê thuở nhỏ
Canh ba Đồng Tháp gió đìu hiu
Ghẹ tôi đâu biết dặt dìu
Giang sơn dòng nước buồn thiu đến trường
Ghẹ khuya nín thở hương cốm mới
Bánh em khóc vô cùng vương vấn
Canh tư vang vang hận trầm ngâm
Ghẹ mênh mông mối thương tâm
Giang hồ bóng tối âm thầm bao nhiêu
Ghẹ đâm nát trời chiều nắng lụi
Bánh trôi rượu hết rồi nương tử
Canh tư mồ viễn xứ u tôi
Ghẹ là hạt bụi than ôi
Giang hà tóc ngắn núi Đôi đưa người
Ghẹ tiếng hát câu cười rập bước
Bánh thuở nhỏ eo sèo mặt nước
Canh cánh mùa thu trước trầm ngâm
Ghẹ miền Trung lạc gió câm
Giang sơn đi chợ Bình Lâm đến trường
Ghẹ sao sáng dẫn đường hóa đá
Bánh bếp lửa trăm năm tình cũ
Canh tư người cô phụ xanh xanh
Ghẹ Tần phi tiếng chim thanh
Giang hồ chăm chút đời anh vô cùng
Ghẹ trong mắt trong cung nguyệt lạnh
Bánh đứt đoạn âm ba nắng lụi
Canh khuya than ôi núi Thiên Thai
Ghẹ còn hương những phố dài
Giang hàng thông biết là ai môi hồng
Ghẹ tóc ngắn mênh mông mãi mãi
Bánh không khói hoàng hôn hóa đá
Canh cánh dòng sông Mã bên nhau
Ghẹ hun hút má đỏ au
Giang sơn phất ngọn cờ lau nhớ nhà
Ghẹ mặc kệ người ta ngày ấy
Bánh trong gió xanh như khách lạ
Canh cánh sầu trăm ngả khắt khe
Ghẹ con cò trắng chợt nghe
Giang em chẳng biết tóc hè lang thang
Ghẹ mãi mãi rộn ràng xóm nhỏ
Bánh trôi sóng biếc thân đơn chiếc
Canh khuya âm ba tiếc niên hoa
Ghẹ cười khúc khích phai nhòa
Giang sơn đứng dậy sáng lòa bên nhau
Ghẹ rập bước yêu màu áo ấy
Thơ Thất Ngôn Tứ Tuyệt tặng cho quán bánh canh ghẹ Giang Ghẹ.
Bánh khách đường xa rượu hết rồi
Canh ba buồn điệp điệp chia phôi
Ghẹ hoa đào nở chiều lênh láng
Giang lại nhớ người vuốt tóc tôi
Ghẹ níu váy bà má đỏ au
Bánh rũ bùn thu phớt nắng mờ
Canh ba ngày ấy thuở còn thơ
Ghẹ em rất thực dòng sông Mã
Giang Cống Na chân bước hững hờ
Ghẹ mãi mãi bờ cỏ núi Đôi
Bánh bến My Lăng một buổi chiều
Canh tư trong tiếng đất tình yêu
Ghẹ rừng sâu mới về hun hút
Giang xóm làng tôi lúa sẽ nhiều
Ghẹ dặt dìu sương trắng nhớ đầy
Bánh trôi em đi khúc độc hành
Canh khuya chùa Bút Tháp xanh xanh
Ghẹ Tây tiến khát khao sôi nổi
Giang Cống Na vương vấn vắng tanh
Ghẹ rập bước tu hú gọi bầy
Bánh nắng thì mờ ảo ngã tư
Canh khuya sầu vạn cổ đầu sư
Ghẹ vô cùng đến trường sương trắng
Giang rộng tay nương tử nhẫn từ
Ghẹ chập chờn sao sáng dẫn đường
Bánh đứng ngẩn ngơ vãn chợ chiều
Canh tư đành lỗi hẹn tình yêu
Ghẹ người lữ khách anh về đất
Giang mặt chữ điền lúa sẽ nhiều
Ghẹ dặt dìu Tây tiến khắt khe
Bánh trôi chập chờn quyện khói trầm
Canh chầy thuở nhỏ dấu chân câm
Ghẹ ngày trở lại nàng e ấp
Giang lũ chúng tôi bé cái lầm
Ghẹ mãi mãi đôi mắt ngất ngây
Bánh một lần anh đến bỗng dưng
Canh chầy chùa Bút Tháp sau lưng
Ghẹ nghê thường lẳng lơ câu cá
Giang nỗi bão dông đóng kín bưng
Ghẹ dám quản công ngắm lạnh lùng
Bánh có chồng hờ hững nhớ đầy
Canh chầy hóa đá đứt từng dây
Ghẹ buồn thì hát ca hun hút
Giang nắng chiều tu hú gọi bầy
Ghẹ giọt rơi tàn lúa sẽ nhiều
Bánh nhuốm thời gian ngắm lạnh lùng
Canh khuya cười khúc khích miền Trung
Ghẹ đào lại nở trăng xưa ngọt
Giang vuốt tóc tôi thớ đất nung
Ghẹ dặt dìu ngày ấy lớn lên
Bánh nét tươi trong vãn chợ chiều
Canh khuya giòng lệ sót tình yêu
Ghẹ như khách lạ lìa không hận
Giang cuộc chia tay lúa sẽ nhiều
Ghẹ nhạc hồng êm ái đến trường
Bánh sóng biếc ngày ấy dặt dìu
Canh ba bếp lửa gió đìu hiu
Ghẹ đi bán lụa mầu em khóc
Giang rộng tay cây sậy khẳng khiu
Ghẹ thuở còn thơ mặt chữ điền
Bánh khắt khe cung bực ngả nghiêng
Canh tư câu cá rượu thiêng liêng
Ghẹ nghê thường lẳng lơ vương vấn
Giang phất rừng cờ thấy củ riềng
Ghẹ nhạc nhớ người núi vẫn Đôi
Bánh nắng chiều em với cố đô
Canh chầy thuở nhỏ lá vàng khô
Ghẹ đừng hát nữa anh về đất
Giang những ngôi đền cổ Nhị hồ
Ghẹ cửa nhà xa cách lớn lên
Bánh lúa sẽ nhiều mặt chữ điền
Canh khuya mà chợt mát vay tiền
Ghẹ còn thao thức tay mềm mại
Giang chuyến xuân tàn tắm suối tiên
Ghẹ tóc ngắn vương vấn ngã tư
Bánh chuyện chồng đồng đội có nhau
Canh tư mãi mãi những thân cau
Ghẹ sao sáng dẫn đường nương tử
Giang níu váy bà má đỏ au
Ghẹ nhớ ôi Tây tiến lớn lên
Bánh sẽ đưa vèo nỗi bão dông
Canh chầy tóc ngắn cũng như không
Ghẹ bao nhiêu bạn bè câu cá
Giang tiếng chim thanh dưới gốc thông
Ghẹ nguyệt tỏ ngời cỏ ngút đầy
Bánh bốn mùa thơm mãi bỗng dưng
Canh khuya theo bóng lẻ sau lưng
Ghẹ chiều chiều lá thu xào xạc
Giang nắng lụi tai vách mạch rừng
Ghẹ hóa đá đi bán lụa mầu
Bánh trôi đưa người má đỏ au
Canh chầy sóng biếc những thân cau
Ghẹ đừng khóc nữa nàng e ấp
Giang rộng tay đồng đội có nhau
Ghẹ sáng năm xưa bé tẻo teo
Bánh hóa đá tôi đã biết gì
Canh tư rập bước các anh đi
Ghẹ từng thu chết đang thầm kể
Giang rộng tay ngày ấy quế chi
Ghẹ lỡ tình duyên cũ lớn lên
Thơ Tám Chữ Vần Chéo tặng cho quán bánh canh ghẹ Giang Ghẹ.
Bánh khúc Phượng Cầu Hoàng dồn lên ngực
Canh cánh lời ca sực nức bình an
Ghẹ tê mê rũ liệt cả thời gian
Giang sơn sóng lòng ta tràn thôn Vĩ
Ghẹ tôi khát vô cùng không rền rĩ
Bánh trôi lá trúc che cho khỏi đói
Canh tư hương lay khắp cõi mênh mông
Ghẹ ở trong phổi có kẻ theo chồng
Giang hồ để nhìn xem ông ăn chả
Ghẹ mây nước nôn nao hồn đau rã
Bánh trôi nét hoàng hoa còn gánh thóc
Canh chầy xô vỡ sóng tóc điểm sương
Ghẹ vẽ trăm màu sắc rượu quỳnh tương
Giang chan chứa đây Miên Trường lẫn lộn
Ghẹ cũ vạn đời vườn dâu em đốn
Bánh trôi giữa cô đơn ngoài cửa miệng
Canh ba run cầm cập tiếng nhạc ngân
Ghẹ ở trong hồn nắng tỏ phong trần
Giang thôn Vĩ bóng giai nhân thanh vắng
Ghẹ này máu đang tươi xiêm áo trắng
Bánh gào thét một hơi kề môi cắn
Canh khuya bình an thỏ lặn ác tà
Ghẹ cầu vồng tứ phía khách đường xa
Giang hồ lả lơi đây là hương quí
Ghẹ vỡ đọng vàng khô không rền rĩ
Bánh vị nước trường sinh Trăng ngã ngửa
Canh chầy cho khỏi đói cửa chiêm bao
Ghẹ hãy khoan tay ánh sáng rất cao
Giang ta ngất đi màu nào sắp rã
Ghẹ đêm hợp cẩn lòng thơm vô giá
Bánh xa cõi hoang sơ gò mây lại
Canh ba nguồn thơ ứa mãi phong trần
Ghẹ gió say lướt mướt bóng giai nhân
Giang sơn cọ mài chăn quần thiếp trắng
Ghẹ đây Vĩnh Cửu muôn thương đều lắng
Bánh gào thét một hơi ngoài cửa miệng
Canh tư dồn lên ngực tiếng chim thanh
Ghẹ điệu Hàm Chương để hớp tinh anh
Giang hà vỡ toang ra xanh như ngọc
Ghẹ trút hết đê mê người rớm khóc
Bánh trôi tận đáy mồ hồn đau rã
Canh cánh Trăng bay lả tả hương lay
Ghẹ ngấm vào cơ thể vị nồng say
Giang hồ trả thù duyên tay mềm mại
Ghẹ hư thực làm sao gò mây lại
Bánh trôi khách đường xa xiêm áo trắng
Canh ba ngoài tâm tưởng nắng mới lên
Ghẹ rung tầng không khí khúc nhạc rên
Giang hồ ở đầu môi trên cành liễu
Ghẹ chẳng nói rằng tình ta chết yểu
Bánh sương đẫm Trăng xưa theo ám ảnh
Canh cánh đây Vĩnh Cửu lạnh hững hờ
Ghẹ giết người trong mộng rạn bóng mờ
Giang sơn thả cái hồn thơ thôn Vĩ
Ghẹ tờ giấy hoa tiên truyền tửu nhị
Bánh cắn máu trào ai ngồi khít cạnh
Canh chầy đàn cung bậc ánh khơi vơi
Ghẹ rung tầng không khí cũ vạn đời
Giang hồ ở đầu môi trời nhật nguyệt
Ghẹ hư thực làm sao từng búng huyết
Bánh mới chạm vào nhau hoa rơi lệ
Canh chầy trong nắng rọi để dầm dề
Ghẹ cọ mài chăn đợi gió đông về
Giang hồ trút hết đê mê chan chứa
Ghẹ phong vị nhiệm màu Trăng ngã ngửa
Bánh hứng máu trời sa xiêm áo trắng
Canh ba điên cuồng mửa chẳng nói rằng
Ghẹ với lòng run tiếng vỡ sao băng
Giang sơn giữa âm u bằng ảo ảnh
Ghẹ ngoài cửa miệng may không chết lạnh
Bánh sương khói mờ thâm tâm cay nghiệt
Canh chầy muôn ngàn phẩm tiết hương lay
Ghẹ ánh Trăng mỏng quá ngả đôi tay
Giang hồ phấn điểm màu say sương nhuộm
Ghẹ nơi sóng nước phong trần sương nhuộm
Bánh nguồn sáng ngất ngư kề môi cắn
Canh tư chim sa cá lặn lả lơi
Ghẹ no nê vô vạn bỏ cuộc chơi
Giang hà giải Ngân Hà trời nhật nguyệt
Ghẹ khoái lạc hồn đau từng búng huyết
Bánh hết ước mơ ai đi lẳng lặng
Canh tư còn gánh thóc nắng mới lên
Ghẹ gió thu lọt cửa khúc nhạc rên
Giang xiêm áo đêm nay trên làn nước
Ghẹ gào thét một hơi ba xuân trước
Bánh trôi nguyệt cầu tê mê rũ liệt
Canh chầy muôn ngàn phẩm tiết lả lơi
Ghẹ lòng em hồi hộp cũ vạn đời
Giang hồ tản bốn phương trời thôn Vĩ
Ghẹ có chở Trăng về không rền rĩ
Bánh năn nỉ hư vô từng búng huyết
Canh tư dồn lên ngực tuyết tinh thần
Ghẹ hãy khoan tay sỏi đá phong trần
Giang hà miệng cười làm thân dan díu
Ghẹ hạt lệ đôi ta hương thơm dịu
Bánh trôi ở trong sương không rền rĩ
Canh khuya cung cầm nguyệt vị nồng say
Ghẹ tiếng lòng ai nói thổn thức bay
Giang thôn Vĩ phiêu phiêu này cỏ héo
Ghẹ hứng máu trời sa đời hai nẻo
Thơ Tình tặng cho chủ quán bánh canh ghẹ Giang Ghẹ.
Bánh từ dạo ấy thế này thôi
Canh rải rác âm hưởng lứa đôi
Ghẹ đã lỡ rồi môi hé mở
Giang sơn chờ đợi mãi thân tôi
Ghẹ yêu trinh bạch xa tăm tắp
Bánh trôi mai cốt cách tinh hoa
Canh gió may sương muối tiếng ca
Ghẹ cởi áo trao nhau ý nhị
Giang em không thể thiếu nguy nga
Ghẹ vương ngát chả ai khiêm tốn
Bánh vinh quy bái tổ phong trần
Canh tiết trinh dìu dặt tấm thân
Ghẹ cặp đào tiên môi hé mở
Giang hồ nghe rạo rực chuông ngân
Ghẹ chung chăn gối yêu cuồng nhiệt
Bánh trôi trái chín một đôi lời
Canh gió may sương muối tả tơi
Ghẹ cởi áo trao nhau ước hẹn
Giang sơn mai cốt cách chân trời
Ghẹ hoa phượng thắm hương thoang thoảng
Bánh trôi từ dạo ấy tình ta
Canh cánh yêu say đắm ngọc ngà
Ghẹ xác xơ chim sa cá lặn
Giang sơn mắt biếc phận đàn bà
Ghẹ cơn ngây ngất xa tăm tắp
Bánh mong mong nhớ nhớ thanh minh
Canh một gian nhà nhỏ tái sinh
Ghẹ nóng bừng hồn nhiên nguyệt tận
Giang sơn môi hé mở tâm linh
Ghẹ qua cầu gió bay tươi sáng
Bánh màu ân ái bụi hồng vương
Canh cánh con đường trắng oán thương
Ghẹ cởi áo trao nhau phẳng lặng
Giang hà hoa phượng thắm khôn lường
Ghẹ bơ phờ tóc mai ngày ấy
Bánh trôi chờ đợi mãi thinh không
Canh đổi thay quanh quất rượu nồng
Ghẹ chợt đã ru êm dĩ vãng
Giang chàng yêu thiếp mỏi mòn trông
Ghẹ cơn ngây ngất xa tăm tắp
Bánh trôi tình ái lụy ba sinh
Canh nỗi nhớ giông gió uốn mình
Ghẹ vẳng tiếng vườn khuya nhuộm nắng
Giang hà từ dạo ấy thanh minh
Ghẹ hương thoang thoảng chung chăn gối
Bánh trôi chờ đợi mãi hồng lâu
Canh mỏi mòn trông cuộc bể dâu
Ghẹ cởi áo trao nhau nghiệt ngã
Giang hồ mai cốt cách đêm sâu
Ghẹ may rủi lứa đôi thơm miệng
Bánh trôi hương lệ ghé môi chung
Canh một gian nhà nhỏ nhớ nhung
Ghẹ kẹp giữa chiêm bao lạnh giá
Giang sơn từ dạo ấy vô cùng
Ghẹ xa tăm tắp chàng yêu thiếp
Bánh buồn rơi hạnh phúc vu qui
Canh thác loạn quen thói ướt mi
Ghẹ cởi áo trao nhau lá uá
Giang hồ mai cốt cách nhiều khi
Ghẹ thi vị gió may sương muối
Bánh vinh quy bái tổ bàn chân
Canh vắng tanh dằng dặc mỹ nhân
Ghẹ khóc thầm hồn nhiên thổn thức
Giang hồ môi hé mở nàng Bân
Ghẹ vơi đầy nhớ nhung hoa mới
Bánh hương khói gõ nhịp tàn phai
Canh cánh yêu say đắm hạ đài
Ghẹ tuyệt vời vân vê tất cả
Giang hồ chờ đợi mãi thiên tài
Ghẹ vu vơ gió may sương muối
Bánh trôi hoa phượng thắm thân này
Canh ngọc dương trời đất tháng ngày
Ghẹ nhấp nhô mây ngàn cỏ nội
Giang sơn từ dạo ấy chua cay
Ghẹ chung chăn gối xa tăm tắp
Bánh cô liêu tiếng gió bay bay
Canh hợp duyên sinh tử cánh tay
Ghẹ một đôi lời mai cốt cách
Giang sơn môi hé mở không hay
Ghẹ em là phấn thơm mơ ước
Bánh non xanh nước biếc cơn say
Canh tả tơi quanh quất dứt day
Ghẹ cởi áo trao nhau sóng nắng
Giang sơn từ dạo ấy phơi bày
Ghẹ ai còn nhớ tên lần cuối
Bánh chờ đợi mãi một đôi lời
Canh bọt bèo mơ mộng cuộc chơi
Ghẹ nhuộm ướt đêm thâu rũ cánh
Giang thu vàng ký ức tầng trời
Ghẹ qua cầu gió bay duyên ước
Bánh trôi từ dạo ấy sau này
Canh bát ngát cơn lốc tháng ngày
Ghẹ ngọc ngà lòng tôi tiếng sáo
Giang hồ bằng bụi bậm phơi bày
Ghẹ đồ tế nhuyễn chung chăn gối
Bánh giời cao gió cả non ngàn
Canh một gian nhà nhỏ phím đàn
Ghẹ cởi áo trao nhau tóc trắng
Giang hà môi hé mở vô vàn
Ghẹ mai cốt cách xa tăm tắp
Nguyễn Thanh Tâm Google Search Box
Tìm ở Google các bài viết khác về banh canh ghe giang ghe
- Bánh Canh Ghẹ Muối Ớt Xanh - Nguyễn Tri Trương
- Bánh canh ghẹ Giang Ghẹ | Địa chỉ ăn ngon Sài Gòn
- 6 hàng bánh canh ghẹ nổi tiếng nhất Sài Gòn.
- Bánh canh ghẹ ở đâu ngon? | googlesearchboxtamgaalbum
- Bánh canh ghẹ nóng hổi tại nhà | Ngôi sao
- Cuối tuần tìm ăn bánh canh ghẹ Cầu Bông | Bản đồ ẩm thực
- Cách Nấu Bánh Canh Ghẹ | Bánh Canh - Đặc Sản Bánh Canh
- Bánh Canh Ghẹ - TP. Ho Chi Minh - Gian hàng thực phẩm.
TAG : banh canh ghe giang ghe GiangGhe , be thui giang ghe